Một công ty sản xuất đồ chơi trẻ em nọ muốn ra một đề
thi cho ứng viên dự tuyển, cuối cùng họ đã đưa một đầu đề như thế này: "Giả sử bạn được trở về tuổi thơ của mình và được đối mặt với Đôi giày hồng cao gót, Một cây chổi to, còn
có một bình nước màu vàng, bạn sẽ chọn thế nào? "
Ứng cử viên thứ nhất chọn đôi giày cao,
Vì cô cho rằng,
mang một đôi giày cao có thể học được cách đi của mẹ, đứa trẻ rất thích bắt chước
người lớn.
Người thứ hai chọn bình nước,
Cô cho rằng nó khá thú vị với hình
dáng của bình và ngoài ra còn có thể mở bình và chứa đồ bên trong.
Cuối cùng, ứng cử viên được chọn là người đã chọn
cây chổi to.
Vì cách chơi của cô ấy có rất nhiều, có thể cưỡi chổi để làm mụ
phù thủy, có thể lấy nó tết thành bím tóc, có thể lât đầu cây chổi ghép thành
giống như đuôi chim công.
Kì thực, đầu đề này muốn khảo nghiệm tâm hồn trẻ
thơ. Cách chọn đồ chơi của 2 ứng cử viên đầu đã quá phù hợp tới tư duy của người
lớn, trong khi đó tâm lý trẻ con chỉ có thể nghĩ ra chơi như thế nào để vui vẻ
nhất mà không thể nghĩ ra công dụng thực tế.
Tâm hồn trẻ thơ biến những thứ khô khan đơn giản
thành những vật có hứng thú vui vẻ.
Trên đường đời nếu có thể một lúc nào đó
nhìn cuộc sống dưới con mắt của trẻ thơ, thì có thể nhẹ nhàng hóa giải được rất
nhiều phiền muộn. Có tâm hồn trẻ thơ, tức là có được của cải quý báu nhất của
thế giới này.
-
Sưu tầm -