Giá trị của những chiếc bụng rạn da
.

Pages

Giá trị của những chiếc bụng rạn da

Vài năm gần đây, không biết là bắt nguồn từ đâu. Người ta hay thường nói đến chuyện cái bụng rạn da của những bà mẹ. Thôi thì đủ kiểu từ hình ảnh tới bài viết. Người thì hô hào ủng hộ tinh thần, kẻ chia sẻ than phiền. Người thì bảo nhờ cái bụng rạn da ấy mà được chồng yêu thương hoặc khiến mình thấy cuộc đời đẹp hơn. Tiếc rằng những trường hợp ấy lại nằm ở số ít. Đại đa số còn lại tủi thân, muộn phiền. Buồn khi chồng nhăn mặt nhíu mày trước cái bụng rạn da của mình. Tệ bạc hơn là đi nem chả bên ngoài và thậm chí có người còn bị chồng bỏ. Tôi thấy lạ một điều là tại sao các chị chỉ chăm chú vào chuyện đẹp xấu của hình thể. Lấy cái bụng ấy làm thước đo lòng dạ đàn ông. Oán trách đổ lỗi tại cái bụng rạn da mà mình đánh mất hạnh phúc. Nhưng chẳng ai quan tâm đến giá trị của những cái bụng rạn da.



Chồng chỉ có hai nhóm chung thủy và bội bạc không có nhóm thứ ba khác. Một người đàn ông yêu thương vợ đúng nghĩa thì đừng nói là chỉ cái bụng rạn da. Dù cho vợ mình tật nguyền, xấu xí như ma. Đôi khi già nua do lớn hơn họ cả chục tuổi họ vẫn yêu. Tôi tin các chị cũng như tôi ít nhiều cũng từng nghe thấy qua. Có những trường hợp họ không bỏ rơi vợ chạy theo một hình bóng trẻ đẹp khác vì một lý do là vợ họ không có chiếc bụng rạn da. Tức là không được làm mẹ trong cả cuộc đời. Họ thương cái thiệt thòi đó. Chẳng cần phải đợi tới chuyện có cái bụng rạn da do sinh con, họ mới thương vợ thêm đâu. Yêu là yêu thế thôi.

Ngược lại với một người đàn ông thiếu kiên định hoặc có máu trăng hoa. Dù cho các chị không có cái bụng rạn da. Họ vẫn bỏ rơi các chị chạy theo ai đó trẻ đẹp hơn khi mà thanh xuân đã rời xa các chị. Bụng không rạn da thì da mặt các chị vẫn nhăn ở tuổi 40, ngực thì teo tóp, người xồ xề. Chẳng có một cái thẩm mỹ viện nào đủ khả năng biến cho các chị mơn mởn như thuở 20. Cái bụng rạn da chỉ là cái cớ để che đậy bản chất có mới nới cũ. Một lý do bào chữa hợp lý trước dư luận xã hội cho thói bội bạc thích kiếm thêm của đàn ông. Cái bụng rạn da ấy nó vô tội nên thay vì đổ lỗi cho nó thì các chị hãy học cách cám ơn nó. Nó đã giúp cho các chị nhận ra, người hôn phối là người chồng yêu thương đáng nể trọng. Hay đó chỉ là một kẻ thuộc giống đực không hơn không kém. Vấn đề ở đây là các chị không may mắn khi lấy phải kẻ thiếu chung thủy làm chồng. Chẳng liên qua gì cái bụng hết.

Tôi cũng không đồng tình với những bà chị oán trách vì sinh con cho chồng khiến mình trở nên xập xệ, bụng rạn da rồi bị chồng bỏ. Các chị chỉ sinh con cho chồng thôi à? Các chị mang thai hộ à? Đứa bé ấy không dính dáng gì tới các chị hay là nó là máu mủ của các chị. Hẳn các chị sẽ bảo: ” Không sinh con sợ chồng bỏ”, hóa ra các chị sinh con vì muốn giữ chân chồng mình. Không phải do các chị muốn được làm mẹ, muốn thực hiện điều mà hàng triệu đàn bà khác đã trải qua. Các chị sinh con cho chồng rồi chồng cũng bỏ đấy thôi có gì khác nhau đâu. Ngay cả cái chuyện sinh sản của đàn bà mà các chị không dám quyết định ”vì mình ” thì các chị còn được quyền gì trong cuộc đời này?


Để tránh nguy cơ bị chê bai, bỏ rơi vì cái bụng rạn da. Hay là các chị làm người đàn bà bụng phẳng suốt cả cuộc đời này đi. Nhưng trước khi quyết định các chị hãy tới khoa hiếm muộn ở bệnh viện phụ sản. Ở đó có những người đàn bà đổ hàng lít nước mắt vì ước muốn được làm mẹ. Đừng nói chuyện bị rạn da bụng, họ sẳn sàng chịu mất nửa cuộc đời, đánh đổi cả gia sản kếch xù. Thậm chí chấp nhận từ bỏ hôn nhân hiện tại chỉ cần được làm mẹ. Chưa nói có những trường hợp biết sinh con sẽ nguy hiểm đến tính mạng. Nhưng họ vẫn không hề sợ hãi chuyện phải đánh cược với thần chết. Còn các chị có được một đứa con mà chỉ bị rạn da bụng thôi thì các chị còn than oán điều gì nữa đây.

Đọc tới đây nhiều chị sẽ nghĩ chắc tôi đồng cảnh ngộ như các chị nên động viên an ủi. Hoặc là không nằm trong hoàn cảnh nên không hiểu được hết nỗi buồn khổ mà các chị đang chịu. Đúng vậy, hiện tại bụng tôi vẫn phẳng lỳ với vòng eo 58 cm. Nhưng tôi đang hết sức mong đợi tới cái ngày được rạn da bụng như các chị. Tôi không quan tâm chuyện người hôn phối sẽ ứng xử ra sao. Tôi cũng không đòi hỏi anh ta phải thấu hiểu hay yêu thương tôi hơn. Tôi chẳng cần và chẳng bao giờ để chồng tôi hôn lên cái bụng rạn da ấy. Bởi đơn giản ”tốt khoe xấu che”.

Tôi không thể lừa gạt mình rằng cái bụng rạn da ấy là đẹp đẽ để đem trưng ra. Nhưng tôi tự hào về cái bụng ấy, vì tôi đã được làm người đàn bà đúng nghĩa. Nên tôi sẽ không bao giờ xóa bỏ cái bụng rạn da đó đi. Dù tôi có thừa điều kiện và tiền bạc. Công nghệ thẩm mỹ tiên tiến thời nay hoàn toàn có thể giúp tôi làm được điều đó. Tôi thà làm người đàn bà 30 tuổi bụng rạn da, ngực xệ còn hơn làm một quý cô 40 tuổi bụng vẫn phẳng, ngực vun đầy hấp dẫn nhưng chẳng biết cái cảm cám giác làm mẹ thật sự nó như thế nào. Thay vì ngồi hình dung sau này cái bụng mình sẽ rạn da ra sao? Tôi dùng thời gian đó quan tâm đến những mỹ phẩm tốt cho da mặt giá cả phù hợp. Bởi khi làm mẹ tôi không thể hoang phí như thời son trẻ. Tôi quan tâm tới kiểu trang điểm, mái tóc phù hợp cho những bà mẹ trẻ. Quan tâm đến những phương pháp khoa học trong nuôi dạy con cái.

Xét cho cùng người đàn ông thấy cái bụng rạn da của tôi chỉ có một. Nhưng ngoài kia còn hàng chục hàng trăm người khác thấy cái đẹp đàn bà rạng rỡ trên khuôn mặt và phong thái tự tin của tôi. Ví dụ mà chồng tôi có bỏ rơi tôi vì cái bụng rạn da ấy đi nữa cũng chẳng sao cả. Thiết nghĩ kiểu đàn ông chỉ biết yêu thể xác mà không biết cảm thông như thế. Anh ta không bỏ tôi thì tôi cũng bỏ anh ta, không cần phải tiếc nuối làm gì. Tôi tin, ngoài kia vẫn còn khối đàn ông biết trân trọng giá trị đích thực của tâm hồn. Bằng chứng là có ngần ấy người đàn bà qua một lần đò. Đừng nói một đứa con, đôi khi ba bốn đứa vẫn có đàn ông cầu cạnh xin gá nghĩa. Chuyện đó không hề lạ không hề hiếm giữa thời bây giờ.

Tôi không thuộc nhóm người khả quan nhìn đời màu hồng. Ngược lại tôi là người rất thực tế. Chính vì thực tế nên tôi chấp nhận những sự thay đổi giữa cuộc đời này. Ngôi nhà tôi đang ở, chiếc xe tôi đang đi, công ty tôi đang sở hữu… Ngày mai có khi không còn là của tôi nữa. Chồng tôi hôm nay, ngày mai biết đâu có thể trở thành chồng người khác. Thậm chí trở thành chồng của cô bạn thân, chẳng có gì đáng ngạc nhiên. Không có gì là tuyệt đối ở trên đời này. Nhưng có một thứ không thay đổi chính là những đứa trẻ xinh xắn được sinh ra từ chiếc bụng rạn da xấu xí. Chúng vĩnh viễn … vĩnh viễn là con của tôi. Chúng chẳng những không chê bai cái bụng rạn da mà còn thích thú nằm áp vào. Tròn xoe mắt ngạc nhiên khi nghe tôi bảo chúng từng ở trong đó. Dù cho sau này gương mặt tôi nhăn nheo gấp hai lần cái bụng rạn da ấy thì tôi mãi mãi vẫn là người đàn bà đẹp nhất trong trái tim chúng. Giống như tôi từng như thế với mẹ mình.
Bụng của người đàn bà đơn thuần là để ngắm nhìn. Nó chỉ có giá trị thực sự khi tạo ra một thế hệ kế tiếp thông minh, khoẻ mạnh. Khi nhìn vào cái bụng nhăn nhúm của mình. Thay vì nhỏ giọt nước mắt tủi thân thì tôi xin các chị hãy mỉm cười tự hào trước thiên chức của mình. Bởi những thiên tài bác học hay vĩ nhân trên thế giới này, đều đến từ những chiếc bụng rạn da xấu xí ấy.

_ Song Nhi _